Có thể thấy, cá tính mạnh mẽ của Mourinho chỉ được HLV này thể hiện trong các trận đấu cam go, trước báo giới và các luồng thông tin bất lợi cho đội bóng của ông. Còn lại, trong các mối quan hệ, đặc biệt là với các học trò, “Người đặc biệt” cho thấy ông là một người sống rất tình cảm và được lòng người. Rõ ràng điều này đã giúp Mourinho rất nhiều trong việc truyền tải và áp đặt những suy nghĩ của mình trên toàn bộ đội bóng.
Đi đến đâu, Mourinho cũng thiết lập được những mối quan hệ lâu bền và rất sâu sắc với các trụ cột của những đội bóng đó. Đơn cử, ở Porto là Deco, Ricardo Carvalho, Paolo Ferreira. Ở Chelsea nhiệm kỳ đầu là Frank Lampard, John Terry, Didier Drogba, Petr Cech hay Michael Essien. Ở Inter Milan là Marco Materazzi, Wesley Sneijder, Diego Milito. Và ở Real Madrid là Cristiano Ronaldo, Mesut Oezil, Sergio Ramos. HLV người BĐN không chỉ “làm thân” với họ mong có được những sự ủng hộ tại đội bóng, mà còn giúp họ phát triển và khẳng định bản thân.
Trên thực tế, tài năng trong việc huấn luyện và đào tạo của Mourinho là không thể bàn cãi. Ông đã biến một Porto với những cái tên còn khá vô danh lên ngôi tại Champions League vào năm 2004, để rồi sau đó, những cầu thủ này lần lượt trở thành những ngôi sao sáng tại châu Âu. Tại Chelsea, Mou đã “hóa phép” những Lampard, Terry, Drogba và Cech đang từ “tiềm năng” trở thành trụ cột của một trong những đế chế mới tại châu Âu, và rồi đưa họ đạt tầm đẳng cấp thế giới. Điều tương tự cũng đến với bộ 3 Materazzi, Sneijder và Milito của Inter Milan. Chính những sự giúp đỡ vô giá này đã khiến những cầu thủ dưới trướng Mourinho tỏ ra rất nể và phục HLV này.
Đó cũng là lí do tại sao Mourinho vẫn nhận được tình cảm tri ân rất sâu đậm, kể cả khi ông không còn dẫn dắt những cầu thủ đó nữa. Màn “tay bắt mặt mừng” với Drogba đêm qua là hình ảnh đẹp đẽ đó, biểu tượng cho một tinh thần bóng đá đẹp, của tình thầy trò, mà người ta có lẽ sẽ khó tìm thấy trong môi trường bóng đá hiện đại. Nói Mourinho “đặc biệt”, không chỉ bởi cá tính của ông, mà còn về phong cách sống và cách đối nhân xử thế của HLV này.
Đi đến đâu, Mourinho cũng thiết lập được những mối quan hệ lâu bền và rất sâu sắc với các trụ cột của những đội bóng đó. Đơn cử, ở Porto là Deco, Ricardo Carvalho, Paolo Ferreira. Ở Chelsea nhiệm kỳ đầu là Frank Lampard, John Terry, Didier Drogba, Petr Cech hay Michael Essien. Ở Inter Milan là Marco Materazzi, Wesley Sneijder, Diego Milito. Và ở Real Madrid là Cristiano Ronaldo, Mesut Oezil, Sergio Ramos. HLV người BĐN không chỉ “làm thân” với họ mong có được những sự ủng hộ tại đội bóng, mà còn giúp họ phát triển và khẳng định bản thân.
Trên thực tế, tài năng trong việc huấn luyện và đào tạo của Mourinho là không thể bàn cãi. Ông đã biến một Porto với những cái tên còn khá vô danh lên ngôi tại Champions League vào năm 2004, để rồi sau đó, những cầu thủ này lần lượt trở thành những ngôi sao sáng tại châu Âu. Tại Chelsea, Mou đã “hóa phép” những Lampard, Terry, Drogba và Cech đang từ “tiềm năng” trở thành trụ cột của một trong những đế chế mới tại châu Âu, và rồi đưa họ đạt tầm đẳng cấp thế giới. Điều tương tự cũng đến với bộ 3 Materazzi, Sneijder và Milito của Inter Milan. Chính những sự giúp đỡ vô giá này đã khiến những cầu thủ dưới trướng Mourinho tỏ ra rất nể và phục HLV này.
Đó cũng là lí do tại sao Mourinho vẫn nhận được tình cảm tri ân rất sâu đậm, kể cả khi ông không còn dẫn dắt những cầu thủ đó nữa. Màn “tay bắt mặt mừng” với Drogba đêm qua là hình ảnh đẹp đẽ đó, biểu tượng cho một tinh thần bóng đá đẹp, của tình thầy trò, mà người ta có lẽ sẽ khó tìm thấy trong môi trường bóng đá hiện đại. Nói Mourinho “đặc biệt”, không chỉ bởi cá tính của ông, mà còn về phong cách sống và cách đối nhân xử thế của HLV này.
Materazzi và Mourinho trong ngày chia tay Inter Milan
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY |
Drogba và Mourinho trong ngày gặp lại tại Stamford Bridge
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY |
Sergio Ramos và Mourinho trong ngày chia tay Real Madrid
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY |