Thất bại đau đớn, nhưng không bất ngờ
Gazzetta dello Sport giật tít “Thất bại đau đớn”, một nhận định chính xác về trận thua 1-2 trước Đức. Đúng là Nations League không thể sánh với World Cup hay EURO, nhưng để thua người Đức ngay trên sân nhà vẫn là cú sốc với người Ý, nhất là khi lần gần nhất Azzurri thắng Đức đã từ năm 2012, khi Balotelli thành người hùng trong trận bán kết EURO.
Italia nhập cuộc tốt, giống như cách họ từng thể hiện trước Pháp và Bỉ ở vòng bảng Nations League. Nhưng rồi mọi thứ đổ bể chỉ trong hiệp hai. Nếu muốn lật ngược thế cờ ở Signal Iduna Park, đội bóng của Spalletti phải chơi một trận đấu hoàn hảo.
Xóa bỏ những khoảnh khắc mất tập trung
Italia đã để trận đấu trôi khỏi tầm tay vì những khoảnh khắc mất tập trung đáng trách. Pha phối hợp thiếu ăn ý trong khâu kèm người và chọn vị trí giữa Bastoni và Di Lorenzo đã biếu không cho Kleindienst bàn gỡ hòa 1-1. Trước đó, tiền đạo của Gladbach vừa vào sân thay Burkardt sau giờ nghỉ, nhưng hàng thủ Azzurri chưa kịp điều chỉnh đã bị trừng phạt.
Bàn thua thứ hai từ cú đánh đầu của Goretzka lại là một ví dụ khác. Bastoni lẫn Ricci đều để lỏng tiền vệ của Bayern, để rồi Donnarumma phải vào lưới nhặt bóng. Những sai lầm như vậy không được phép lặp lại ở Dortmund.
Nỗi ám ảnh từ bóng chết
Bóng chết vẫn là cơn ác mộng với Italia. Tại vòng bảng Nations League, Italia nhận 8 bàn thua, trong đó 7 bàn đến từ bóng cố định hoặc các tình huống bóng hai. Sau trận gặp Đức, con số này tăng lên 10 bàn thua, với 8 bàn từ những pha bóng bổng hoặc cố định. Trong 5 bàn thua gần nhất, 4 bàn đến từ các pha đánh đầu.
Spalletti đã thừa nhận vấn đề nhưng không muốn các học trò bị ám ảnh: “Ai cũng biết điều này, nhưng nếu nói mãi thì sẽ thành tâm lý sợ hãi”. Tuy nhiên, nếu không có giải pháp triệt để, Italia sẽ còn phải trả giá.
Hàng công cần sắc bén hơn
Moise Kean là cái tên được Spalletti tin tưởng cho trận đấu với Đức, nhờ khả năng tì đè và chạy chỗ tốt. Trên sân, Kean hoạt động xông xáo, có một cú sút nguy hiểm buộc Baumann phải cứu thua xuất sắc. Nhưng xét tổng thể, hàng công Italia vẫn chưa đủ sắc bén.
Giovanni Raspadori chính là minh chứng. Tiền đạo của Napoli có cơ hội ngon ăn để nâng tỷ số lên 2-1 nhưng bỏ lỡ hết sức đáng tiếc. Để rồi chỉ ít phút sau, Goretzka tận dụng thời cơ để ghi bàn quyết định. Khác biệt giữa Italia và Đức chính là độ lạnh lùng trước khung thành. Nếu muốn sống sót ở Dortmund, Azzurri phải tận dụng triệt để cơ hội.
Cải thiện khu trung tuyến
Italia có hai nhân tố không thể thay thế ở tuyến giữa: Barella và Tonali. Nhưng ai sẽ là người đá cùng họ? Rovella đã có một trận đấu nhạt nhòa trước Đức, thiếu quyết đoán và không tạo được dấu ấn. Ricci khi vào sân thay thế cũng không khá hơn, thậm chí còn là người để lỏng Goretzka trong bàn thua quyết định. Trong khi đó, Spalletti tiếp tục ngó lơ Locatelli, dù đây là lựa chọn có kinh nghiệm hơn.
Giữa Rovella và Ricci, Spalletti sẽ phải chọn một, nhưng bất kể ai ra sân ở Dortmund cũng cần nâng tầm màn trình diễn của mình.
Khỏa lấp khoảng trống từ Dimarco và Cambiaso
Italia đã mất hai “lá phổi” quan trọng: Cambiaso và Dimarco. Chính họ là những nhân tố giúp Azzurri chơi thăng hoa sau EURO thất vọng. Trong bối cảnh đó, Spalletti buộc phải dùng Politano và Udogie ở hai biên. Politano đã chơi tốt với một pha kiến tạo cho Tonali mở tỷ số. Nhưng Udogie lại chưa tạo đủ sự yên tâm, quá rụt rè và không mang lại sự đột biến như Dimarco. Có vẻ như Politano và Udogie sẽ tiếp tục đá chính ở Dortmund, khi các phương án thay thế không nhiều. Ruggeri còn quá non kinh nghiệm, còn Zaccagni nếu đá chính sẽ khiến Italia trở nên quá thiên về tấn công.
Italia cần thắng cách biệt 1 bàn để kéo trận đấu vào hiệp phụ, hoặc từ 2 bàn trở lên để giành vé vào bán kết. Điều đó đồng nghĩa Azzurri không có chỗ cho sai lầm.
Không để thủng lưới từ những pha bóng chết, chắt chiu cơ hội hơn, cải thiện tuyến giữa và đảm bảo sự chắc chắn ở hàng thủ – đó là những điều kiện bắt buộc nếu Spalletti muốn đội bóng của mình lật ngược thế cờ. Liệu Azzurri có thể làm được điều đó trên đất Đức?
Dortmund, kỷ niệm đẹp của người Italia
Lần gần nhất, Italia đánh bại Đức đã cách đây 13 năm tại Ba Lan và cần lùi thêm 6 năm nữa để chứng kiến họ làm được điều tương tự ngay trên sân đối thủ. Cũng chính tại Signal Iduna Park, Italia đã xuất sắc vượt qua Đức 2-0 ở bán kết World Cup 2006 để rồi sau đó lên đỉnh thế giới lần thứ 4.