Những CĐV mơ mộng của Man City đã chờ đợi De Bruyne thể hiện đẳng cấp trong trận derby Manchester cuối cùng của anh và trở thành người hùng của The Citizens trong những nỗ lực giành vé dự Champions League mùa sau. Nhưng thực tế phũ phàng là tiền vệ người Bỉ già rồi, đôi chân của anh không còn đủ sức tạo ra khác biệt.
Vậy, De Bruyne đã tệ thế nào ở derby Manchester đêm qua? Tỷ lệ chuyền bóng chính xác của anh thấp tới ngạc nhiên (chỉ có 69%), thất bại trong cả 3 lần rê bóng, không có nổi đường chuyền mang tính chìa khóa nào, thua 8/9 lần tranh chấp tay đôi.
Có rất nhiều thời điểm, anh đi bộ trên sân hoặc gần như biến mất hoàn toàn khỏi các tình huống nóng trên sân của Man xanh. Thời của De Bruyne đã qua rồi và Man City chờ mùa này hạ màn để lại lao vào cuộc săn lùng một người kế nhiệm anh trong phiên chợ hè sắp tới.
Trước MU và sự thiếu hụt lực lượng, Pep Guardiola bố trí Man City xuất phát với sơ đồ chiến thuật 4-3-1-2 với De Bruyne đá hộ công, hỗ trợ cho bộ đôi tiền đạo Omar Marmoush và Phil Foden phía trên. Dụng ý của Pep là khi cần tấn công nhanh, De Bruyne sẽ dâng cao như một tiền đạo thứ ba của The Citizens, còn trong trường hợp cần kiểm soát bóng, cầu thủ người Bỉ sẽ thường xuyên lùi xuống để áp đảo hàng tiền vệ và tìm khoảng trống giữa các tuyến.
Về mặt lý thuyết, đây là kế hoạch hoàn hảo để De Bruyne phát huy mọi tố chất của mình, đồng thời giúp anh giảm bớt gánh nặng tuổi tác vì không phải di chuyển quá rộng và tốn sức. Tuy nhiên, trên thực tế, đội bóng của Pep đã không thể phá vỡ hàng phòng ngự của MU trong hiệp một.
Cách tiếp cận của Man City khi kiểm soát bóng tập trung vào việc cố gắng tìm Marmoush, De Bruyne hoặc Foden giữa các tuyến để phối hợp, nhưng các trung vệ của MU đã biết khi nào nên theo kèm hoặc để họ cho các tiền vệ trung tâm Manuel Ugarte hoặc Casemiro “quán xuyến”.
Một giải pháp khác mà Man City thử là tìm đường chạy của bộ ba tiền đạo phía sau hàng phòng ngự, nhưng Noussair Mazraoui, Harry Maguire và Leny Yoro đã hỗ trợ cho nhau rất tốt, còn bộ ba chơi cao nhất trên hàng công Man xanh lại phối hợp thiếu ăn ý.
Sức tấn công của Man City đã thay đổi trong hiệp 2 sau khi nhà cầm quân người Tây Ban thay Foden bằng Jeremy Doku. Khi ấy, Marmoush di chuyển về phía không gian nửa phải và Doku thỉnh thoảng di chuyển về phía cánh trái, tạo điều kiện cho Ilkay Gundogan hoặc Nico O'Reilly tấn công vào không gian nửa trái.
Những điều chỉnh tiếp theo đã thay đổi đội hình tấn công của Man City thành 2-3-4-1 hoặc 3-2-4-1, với Jack Grealish và De Bruyne là hai "số 10" (tiền vệ tấn công) phía sau Marmoush, trong khi Doku và Matheus Nunes duy trì chiều rộng. Song, bất chấp những ý tưởng khác nhau, The Citizens vẫn không thể phá vỡ hàng phòng ngự chắc chắn của MU.
Câu chuyện ở đây chính là sự kỳ vọng đặt vào De Bruyne. Người ta hy vọng anh ghi bàn hoặc kiến tạo. Và sự kết hợp giữa hoài niệm và những kỳ vọng đã khiến điều đó dường như hoàn toàn có thể xảy ra.
De Bruyne tuyên bố vào trước trận derby Manchester 2 ngày, rằng anh sẽ rời Man City vào cuối mùa giải và điều đó đã làm dấy lên cuộc tranh luận về vị trí của anh trong số những cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại của Premier League. Đây là điều hoàn toàn xứng đáng với vai trò là một cầu thủ xuất sắc trong suốt cả thập kỷ qua.
Nhưng ở trận derby Manchester đêm qua, sự thật được lột trần. Những khoảnh khắc kỳ diệu - bàn thắng và kiến tạo - đã trở nên khó tái hiện hơn nhiều trong vài tháng qua, càng trở nên rõ rệt hơn tại Nhà hát của những giấc mơ, đến mức việc anh quyết định ra đi vào mùa hè này là hoàn toàn hợp lý.
Anh không phải là người tệ nhất ở Old Trafford, đặc biệt là khi xét đến chất lượng chuyên môn kém của trận đấu nói chung, nhưng những nỗ lực của De Bruyne để tạo nên sự khác biệt đã không thành công. Gary Neville đã phát biểu trong phần bình luận rằng một quả tạt bóng không đúng chỗ "thực sự không giống De Bruyne chút nào".
Rõ ràng, về mặt lịch sử thì đó là De Bruyne, nhưng hiện tại thì không, anh chỉ còn là vinh quang của quá khứ.