Chúng tôi đã lên ngôi. Một lần nữa, Liverpool đứng trên đỉnh nước Anh!
Chiến thắng hủy diệt trước Tottenham không chỉ giúp Liverpool đăng quang sớm 4 vòng đấu, mà còn khắc sâu tên mình vào lịch sử: 20 lần vô địch giải đấu cao nhất xứ sở sương mù – san bằng kỷ lục mà bao thế hệ mơ ước. Từ đây, ai còn dám phủ nhận sự vĩ đại của chúng tôi?
Thế mà, anti-fan vẫn cố tìm cách chê bai. Vẫn những giọng nói đố kỵ, vẫn những ánh mắt ghen tị. Nhưng càng nghe, tôi càng thấy tự hào, bởi Liverpool bây giờ đã bước vào ngôi đền của những huyền thoại – nơi mà mọi ngôn từ bỉ bôi đều chỉ là tiếng ồn không thể với tới.
Mùa giải này, người ta bảo chúng tôi dễ dàng. Nhưng chỉ có ai sống cùng Liverpool suốt chặng đường mới hiểu: đằng sau những chiến thắng là bao nhiêu lần rơi nước mắt, là những nỗi đau âm thầm.
Tháng 2, chúng tôi gục ngã ở FA Cup.
Tháng 3, 5 ngày đen tối cuốn phăng cả giấc mơ Champions League và Carabao Cup.
Mỗi thất bại như một nhát dao, nhưng thay vì gục xuống, Liverpool siết chặt tay nhau, ngẩng đầu bước tiếp. Chúng tôi không bỏ cuộc. Chúng tôi chiến đấu – vì niềm tin, vì màu áo đỏ thẫm đã ngấm vào tim.
Và rồi, trận gặp Tottenham như một cơn mưa giải hạn. Không chỉ là 3 điểm, mà là sự bùng nổ của những cảm xúc bị dồn nén quá lâu. Là tiếng gầm của những trái tim đỏ rực đang sống lại mãnh liệt nhất.
Khác với mùa 2019-20 – khi COVID-19 khiến niềm vui vô địch chỉ có thể giữ trong lòng – năm nay, chúng tôi được phép "sống trọn vẹn" khoảnh khắc vinh quang ấy.
Trên khắp đường phố, tiếng hát "Allez, Allez, Allez", "You'll Never Walk Alone" vang vọng không dứt. Mỗi bước chân, mỗi tiếng vỗ tay, mỗi ánh mắt rực sáng – như nói với cả thế giới rằng: Liverpool đã trở lại, và chúng tôi vĩ đại hơn bao giờ hết!
Thật đẹp khi chức vô địch này đến vào dịp Việt Nam chúng ta cũng đang mừng đại lễ 30/4. Trong dòng người hân hoan, Liverpool như một phần của niềm vui chung, hòa quyện giữa niềm tự hào dân tộc và tự hào bóng đá.
Tôi biết, vẫn còn những cái nhìn nghi ngờ. Vẫn có anti-fan cố bám víu vào những luận điểm cũ kỹ: "Liverpool chỉ mới 2 lần vô địch Premier League", "Liverpool không có triều đại thống trị"...
Nhưng các bạn quên mất rằng: vĩ đại không chỉ đo bằng vài thập kỷ gần đây, mà phải tính bằng cả chiều dài lịch sử từ 1888 đến nay.
- 20 lần vô địch giải quốc nội.
- 6 chiếc cúp Champions League – gấp đôi đối thủ truyền kiếp.
- 68 danh hiệu lớn nhỏ – chẳng thua kém bất kỳ ai.
Nếu tính luôn "truyền thống", Liverpool vẫn sừng sững ở đó: là biểu tượng, là niềm kiêu hãnh, là một phần linh hồn của bóng đá Anh.
Tôi cũng xin cảm ơn những người hâm mộ đối thủ đã lịch sự chúc mừng chúng tôi. Trong bóng đá, đôi khi lòng tôn trọng còn quý hơn cả những cuộc tranh luận. Và Liverpool, với tư cách là "Nhà vua mới", sẽ luôn biết cách ngẩng cao đầu, đón nhận những tràng pháo tay từ bạn bè và cả đối thủ.
Hôm nay, tôi viết những dòng này không chỉ để tự hào. Mà còn để nhắc nhở chính mình, rằng được sống trong thời khắc này – thời khắc Liverpool vĩ đại – là một đặc ân.
Cảm ơn thầy trò HLV Arne Slot. Cảm ơn các đồng đội áo đỏ. Cảm ơn Liverpool – vì đã cho chúng tôi những khoảnh khắc bất tử.
You’ll Never Walk Alone.